Bầu nghèo!!!

Đã nghèo lại còn bầu!!! Nếu giờ t kêu nghèo là kiểu gì chả nhận được một thúng câu nói ấy. Thế nhưng mấy mẹ nghĩ xem, giữa có bầu và nghèo thì có cái quái gì liên quan đến nhau đâu. Nhỉ??? Sáng chưa mở mắt lại có đứa gọi, mẹ ơi!!! Mẹ dậy đi. Thế là vừa soi đèn vừa mò dậy nấu cơm, canh, thức ăn rồi dọn ra mời từng đứa một ngồi vào bàn ăn. Rồi lại lật đật lên xem đứa bố ngủ có đạp cái màn ra cho muỗi đốt ko. Chờ mấy đứa con ăn xong là lần lượt cho từng đứa đi học. Đứa lớn thì phải đội mũ bảo hiểm mới được leo lên xe đạp. Đứa nhỏ thì phải cầm thêm hộp sữa mới được ra xe ôtô đưa đón. Rồi quay về và sắp sẵn cơm cho đứa bố dậy ăn. Và mới được đi đánh răng rửa mặt. Quay vào chậc lưỡi, thôi, quét nhà xong mh hãy ăn cơm. Một tuần thì bầu nghèo phải làm 6 buổi như vậy. Đến buổi thứ 7 của tuần, thì bầu dậy mà nấu, chả đứa nào đánh thức bầu cả. Vì chúng nó bận ngủ nướng cả rồi. Đấy là chửa thèm kể ra bầu nghèo, sau khi quét dọn nhà cửa thì vẫn phải làm việc bình thường. Bầu thì cũng vẫn phải ăn, cho nên cũng vẫn phải làm. ? Thế tóm lại, bầu có sướng cái quái gì đâu cơ chứ????? Sướng cái gì??? Ô, mà đổi lại thì có đứa sẵn sàng xoa bóp theo yêu cầu của bầu. Đến bữa ăn uống ko ngon là có đứa nịnh đầm các kiểu. Đi đâu về là có đứa lăng xăng cất túi, cất mũ, lấy nước, bật quạt. Lỡ mà ai lỡ la mắng bầu là có nguyên một dàn đồng minh bảo vệ. Lại còn có đứa quý cái bụng của bầu hơn cả bầu, sáng hỏi thăm, trưa hỏi thăm, tối hỏi thăm, rảnh rỗi quá còn ôm hôn hít hà bụng của bầu các kiểu. Cho nên là, dù nghèo thì vẫn cứ muốn bầu. Lý do hình như là như thế nhỉ??? ? Cho nên là, dù nghèo thì bầu vẫn sướng chứ. Phải không???

Câu hỏi liên quan

Câu hỏi phổ biến

Những bài viết liên quan