Góc tâm sự
Chồng tớ mới giận dỗi nói móc tớ rằng dạo này tập trung vào tap hơi bị nhiều đấy nhé. Ko hỏi thì thôi, cứ hỏi đến vợ đang làm gì đấy là y như rằng đang chơi tap. Vui thôi đừng vui quá. Thời gian rảnh ấy để tâm vào kiếm tiền có mà thừa để mua đồ cho con, làm sao phải khổ thế... Ngẫm ra thì anh nhà tớ nói ko sai. Tớ chơi game chắc tầm 1 tháng nay. Ngày trước chỉ mở tap khi thức dậy để dùng công cụ theo dõi thôi, xong là chỉ cầm điện thoại khi có người gọi. Nay thì cứ hở con ngủ, cơm nước, dọn nhà giặt giũ xong là tớ ôm phone. Cày muốn rụng tay 1 vài lần mà chưa có quà gì. Nhưng vấn đề là thế này, tớ chơi có phải đơn giản là tớ muốn quà đâu. Thực sự là lắm lúc chơi vui cực. Ở nhà luẩn quẩn con cái nhiều lúc chỉ muốn tìm cái gì đó làm để quên đi những chuyện mà đã bảo là đừng có nghĩ nữa vì có nghĩ cũng ko giải quyết đc việc gì. Rồi có nhiều khi tap có những thách thức khiến mình cần động não, cái não mà dạo gần đây như não cá vàng rồi. Rồi những cảm xúc mới, hồi hộp, ngóng chờ, trông đợi, kỳ vọng, tự hào... Phân vân là nên im lặng bỏ qua chuyện này vì bản thân chồng vẫn biết là tớ chẳng bỏ bê nhà cửa hay con cái? Hay là nên nói thẳng nói thật những suy nghĩ trên? Nhỡ mà vợ chồng to tiếng vì cái vụ lãng xẹt này thì thật là buồn cười.
Nhìn lại xưa mình trâu bò quá =]]