trải lòng

Sinh con ở cái tuổi 17 , ở cái tuổi này lẽ ra đang còn đi học đi chơi. Nhưng em đã làm mẹ. Hồi mới cưới mẹ chồng em rất quan tâm và chăm sóc em vì em đang có bầu và là cháu đích tôn. Nhưng rồi đến khi sắp đẻ em nghỉ ở nhà chờ ngày sinh nhưng nửa tháng vẫn chưa chuyển dạ. Rồi mẹ ck em sốt ruột ngày nào cũng bắt em dạy sớm để đi bộ cho dễ đẻ. Ai làm mẹ đang mang bầu hẳn biết rằng bạn đêm k tài nào ngủ được vì bụng to khó chịu, rồi cả con đạp nữa. Nhưng sáng vẫn phải dạy sớm . Được hôm nào mẹ ck em đi chợ thì nằm thêm tí nữa, nghe tiếng mở cửa là phải phi dạy ngay. Rồi thì cũng đến ngày mà đi đẻ. Em đau 7 tiếng đồng hồ. Vì con to nên bsi khuyên đẻ mổ nếu đẻ thường rất dễ băng huyết. Nhưng tr khi đi mẹ ck e đã dặn là cố đẻ thường con khoẻ mà mẹ thì k để lại sẹo vì em còn trẻ. Rồi em lại phải khóc lóc nhờ bác sĩ giúp em đẻ thường. Ck em r thương em nhưng a ấy đâu biết được vì anh ấy đâu ở trong phòng. Lúc về nhà nhà lúc nào cũng cũng bắt em phải kiêng nọ kiêng kia. Nhưng mọi việc tắm cho con giặt giũ quần áo của con. Một tháng mẹ ck em đi làm em vừa phải trông con vừa cơm nước. Tối mẹ về mặt nặng mày nhẹ với em . Rồi em nói ck xin mẹ cho em về que chơi được nữa tháng thì mẹ ck em lại lên xin bố mẹ đẻ em cho về vì lý do nhớ cháu. H cũng được gần 3 tháng r dù muốn nhưng em cũng chẳng dám bảo ck nhưng ck e tự nói với e vì ck pt chỉ có hai mẹ con ở nhà sợ em buồn nên xin mẹ ck cho em lên nhoại chơi vài bữa nữa. Nhưng mẹ ck e chỉ nói vừa mới lên về xong lên làm gì nhiều. Em tưởng mọi chuyện chỉ đến v. Mẹ chỉ nói v là thôi. Nhưng mẹ lại sang hàng xóm kể lể rằng e muốn lên ngoại rồi thì lên cũng được thôi nhưng chỉ sợ người ngoài nghĩ mẹ ck khó tính không ở được nên mới đòi lên. Chả là vì em không ăn được nước mắm nên nấu nướng em không cho vào. Ngày trước em không ăn thì lúc nào cũng bênh em. Hôm vừa rồi em rang thịt chồng em khen ngon. Mẹ chồng em nghe thấy bà bảo: rau luộc cá kho không có mắm thì ăn ra cái gì. Trước mặt mọi người bà luôn đối xử tốt với em nhưng khi chỉ có một mình thì lúc nào cũng tìm cách sỉa sói trách móc em. Có gì không vừa ý ý bà lại nói với chồng em chồng em biết em luôn là người thiệt thòi. Chồng em rất thương em luôn an ủi em nên em cảm thấy bớt buồn. Cũng chẳng hiểu tại sao mẹ lại ghét em đến vậy. Nhưng em nghĩ rằng mình sống với chồng mình chứ đâu sống với mẹ. Chỉ cần không làm gì sai không cãi lại thì dù mẹ có ntn với em chồng em vẫn yêu thương em. Có ai đang ở hoàn cảnh giống em không ạ

trải lòng
91 Các câu trả lời
 profile icon
Viết phản hồi

tôi k sống dc vs bên ck tôi nói thăng với ck toii là e sẽ k về nhà bễn đâu ( hiện tại zk ck dag ở vs bên mẹ tôi ) chỉ nói đến đây ck bảo vậy e ở nhà mẹ đi a về bễn chứ đi chạy xe cho ngta k lẽ kiu ngta qua đây rước mình... ck tôi chạy 7 chổ cho ông anh mà nhà mẹ toi vs nhà mẹ a cách cái phà tâm 10km. là phụ nữ hãy để ng đàn ông chăm sóc chứ đừng nên chịu thiệt thòi

Đọc thêm