trải lòng

Sinh con ở cái tuổi 17 , ở cái tuổi này lẽ ra đang còn đi học đi chơi. Nhưng em đã làm mẹ. Hồi mới cưới mẹ chồng em rất quan tâm và chăm sóc em vì em đang có bầu và là cháu đích tôn. Nhưng rồi đến khi sắp đẻ em nghỉ ở nhà chờ ngày sinh nhưng nửa tháng vẫn chưa chuyển dạ. Rồi mẹ ck em sốt ruột ngày nào cũng bắt em dạy sớm để đi bộ cho dễ đẻ. Ai làm mẹ đang mang bầu hẳn biết rằng bạn đêm k tài nào ngủ được vì bụng to khó chịu, rồi cả con đạp nữa. Nhưng sáng vẫn phải dạy sớm . Được hôm nào mẹ ck em đi chợ thì nằm thêm tí nữa, nghe tiếng mở cửa là phải phi dạy ngay. Rồi thì cũng đến ngày mà đi đẻ. Em đau 7 tiếng đồng hồ. Vì con to nên bsi khuyên đẻ mổ nếu đẻ thường rất dễ băng huyết. Nhưng tr khi đi mẹ ck e đã dặn là cố đẻ thường con khoẻ mà mẹ thì k để lại sẹo vì em còn trẻ. Rồi em lại phải khóc lóc nhờ bác sĩ giúp em đẻ thường. Ck em r thương em nhưng a ấy đâu biết được vì anh ấy đâu ở trong phòng. Lúc về nhà nhà lúc nào cũng cũng bắt em phải kiêng nọ kiêng kia. Nhưng mọi việc tắm cho con giặt giũ quần áo của con. Một tháng mẹ ck em đi làm em vừa phải trông con vừa cơm nước. Tối mẹ về mặt nặng mày nhẹ với em . Rồi em nói ck xin mẹ cho em về que chơi được nữa tháng thì mẹ ck em lại lên xin bố mẹ đẻ em cho về vì lý do nhớ cháu. H cũng được gần 3 tháng r dù muốn nhưng em cũng chẳng dám bảo ck nhưng ck e tự nói với e vì ck pt chỉ có hai mẹ con ở nhà sợ em buồn nên xin mẹ ck cho em lên nhoại chơi vài bữa nữa. Nhưng mẹ ck e chỉ nói vừa mới lên về xong lên làm gì nhiều. Em tưởng mọi chuyện chỉ đến v. Mẹ chỉ nói v là thôi. Nhưng mẹ lại sang hàng xóm kể lể rằng e muốn lên ngoại rồi thì lên cũng được thôi nhưng chỉ sợ người ngoài nghĩ mẹ ck khó tính không ở được nên mới đòi lên. Chả là vì em không ăn được nước mắm nên nấu nướng em không cho vào. Ngày trước em không ăn thì lúc nào cũng bênh em. Hôm vừa rồi em rang thịt chồng em khen ngon. Mẹ chồng em nghe thấy bà bảo: rau luộc cá kho không có mắm thì ăn ra cái gì. Trước mặt mọi người bà luôn đối xử tốt với em nhưng khi chỉ có một mình thì lúc nào cũng tìm cách sỉa sói trách móc em. Có gì không vừa ý ý bà lại nói với chồng em chồng em biết em luôn là người thiệt thòi. Chồng em rất thương em luôn an ủi em nên em cảm thấy bớt buồn. Cũng chẳng hiểu tại sao mẹ lại ghét em đến vậy. Nhưng em nghĩ rằng mình sống với chồng mình chứ đâu sống với mẹ. Chỉ cần không làm gì sai không cãi lại thì dù mẹ có ntn với em chồng em vẫn yêu thương em. Có ai đang ở hoàn cảnh giống em không ạ

trải lòng
91 Các câu trả lời
 profile icon
Viết phản hồi

Mình đã trải qua . rất thương mom.giờ mình ở riêng rồi tự do tự tại.tập một cửa mình bưng cơm ăn mà chan nước mắt.mình Sinh cu lớn . lớn ký mà sinh thường nên Cửa mình phù nề cả mười ngày mình ko ngồi lên đc . lúc nửa đêm em bé nấc cụt mà khóc mình chẳng thể ngồi dậy bế con đc bà nghe thấy cũng như ko.rồi chồng mình nghe con khóc quá chạy qua bế con dậy rồi kêu má ơi ơi lấy giùm con lý nước ấm để nhỏ cho bé khỏi nấc cụt bà cầm ly nước lên chồng mình nhỏ thử vào cổ tay rồi mới nhỏ cho bé nhưng nước nóng sôi chồng mình kêu má ơi nước nóng quá may con chưa nhỏ vào miệng nó ko thì phỏng miệng nó .bà nói từ dưới bếp vọng lên đẻ cực quá thì đừng có đẻ.rồi mẹ mình vào thăm thì mẹ mình phải ngủ với mình chứ.bà đi qua đi lại nói sỉa xói con đẻ mà mẹ cũng đẻ luôn.ở đc vài ngày mà thấy tội mẹ mình quá mình kêu thôi mẹ về đi.rồi có ai đến chơi bà than ngắn thở dài kêu tao làm ô xin thầy tớ . ông đàn bà chửi ăn bám . mới đc hơn tháng mình phải mang bao tay giặt quần áo .con thì khóc dạ đề 3 tháng 10 ngày mới hết khóc.tối con thì khóc bồng giỗ cả đêm ngày nó ngủ thì mình mệt lả cũng tìm việc để múa ko giám ngủ.ngủ thì cả ông cả bà nhìn chó chửi gà .con khóc tím tái cũng ko ai bồng giùm để hai mẹ con mình vật lộn khóc với nhau.sáng dậy bồng con gia nôi nằm chơi để đi giặt đồ . ông nội nhìn cháu phán một câu tối mày sủa cả đêm ko cho ai ngủ.lên bồng con cho bú bé nhìn lên mặt mình ông nội đi ngang qua kêu nhìn gì thế nhìn gì con chó cái thế hả rồi cừoi ha hả rắt xe đạp đi.mẹ mình về rồi điện thoại nói con ơi ở đc thì ở ko ở đc thì về với mẹ chứ thấy khổ quá.bé được ba tháng 10 ngày mình xin ba má chồng cho bồng em về ngoại chơi . bà làm ầm lên hừ định phủi công ơn tao hả con lớn cứng cáp rồi bồng đi hả . rồi mình cũng giáng ở nhưng ko ngày nào là ko khóc từ lúc về sinh mình 72ý tụt xuống còn 51ký . chồng thì đi làm xa tuần mới về lần lúc có chồng thì đối xử với mình tử tế ko có chồng ở nhà thì mình giống như ở nhờ chồng về giặt hộ mình thau quần áo bà đi qua kêu sướng ko con có vợ đc tạo cũng đc làm thầy tớ huống chi mày.bé mới đc 7 tháng mà mình chịu ko nổi nữa điện chồng về mình nói với chồng anh có thương em thì sin ba má cho ở riêng nếu anh sợ ở riêng cực khổ thì thôi em với anh ly dị chứ em ko chịu đc nữa.cuộc sống đc bao nhiêu đâu hà cớ gì phải hành hạ nhau như này.rồi rằng co nói xuôi nói ngược mãi vợ chồng mình cũng đc đi thuê nhà ở trọ.9 năm trôi qua giờ vợ chồng mình tự lực cánh sinh cũng có nhà có cửa đàng hoàng rồi.thỉnh thoảng nghĩ lại lúc Sinh tập một lại ứa nước mắt . 9 năm trôi qua mình làm dâu út mà cáng đáng hết việc lớn đến việc nhỏ thờ cúng ông bà tổ tiên ông bà bỏ bê vợ chồng mình gom lại thờ cúng hết .giỗ quả vợ chồng mình cũng lo luôn . giờ ông bà mới thấy thương mình . hồi xưa mình tay hòm chìa khóa bà tức gia mặt nói chồng mình ngu làm bao nhiêu để vợ giữ hết giờ làm nhà cao cửa rộng lại đi nói với họ con Loan nó giữ tiền nó tính toán làm đc cái nhà mà mừng rễ sợ nhà có nó đám lớn đám nhỏ nó lo hết tao cũng khỏe.giờ ông bà mới quay lại thương và quan tâm mình hơn TRC . giờ bầu tập hai bà kêu đến lúc sinh qua nhà má ở má lo hết . mà mình nghĩ thôi mình tự lo cho tình cảm bền vững .bé cháu thỉnh thoảng còn nhắc lại má con còn hận giữ lắm thím hay thật đó đối sử với thím như vậy mà thím vẫn tới lui . mình chỉ cười . Còn làm vợ chú mày thì còn làm dâu còn thương chồng thì còn thương cha mẹ chồng thôi kệ đi con.nhiều lúc nghĩ lại thấy buồn mà thôi kệ

Đọc thêm

Nghĩ thấy cảnh các mom sao khổ quá, mình thì lại chắc đc phúc mẹ mình để lại mẹ đẻ mình mất đc bốn năm rồi trong khi đó mình quen ck được tám năm năm thứ 9 thì cưới, cả nhà ck đều thương mình lắm ngay từ những ngày đầu mới quen đã thương rồi.mẹ mình lúc còn sống rất hợp tính với mẹ ck mình hai người như bạn thân vậy ngày mẹ mình mất má ck mình sock vì quá đau buồn mà lên cơn tim nhập viện mình khóc hết nước mắt, may trời thương mẹ ck mình khỏe lại. Lúc đòi về làm dâu nhiều ng bảo ngu ai lại chịu cảnh dâu con làm gì? Nhưng ko sao họ hiểu đc má thương mình ko khác gì mẹ ruột hết lo lắng cho mình đủ thứ toàn bênh mình ko à, gặp mẹ lần đầu năm 16tuổi bây giờ 26tuổi mới đc về làm con mẹ. Mong sao mẹ mãi khỏe để ở bên gđ mình còn đón cháu nội nữa,nay mình bầu đc 14tuan hơn rồi ko áp lực gì hết trai hay gái đều đc mình khỏe là đc, mình nghĩ mình khá may mắn hơn nhiều mom khi đc cả gđ ck thương và nhất là mẹ ck! Con thương má Mai nhứt number one 😊!

Đọc thêm

Nói thật dù cũng gọi mẹ, hay họ có tốt có xấu đi chăng nữa thì tình cảm cũng không phải như ruột thịt được đâu. Mình vốn chẳng sợ gì, con cũng con của mình, mình nuôi nó từ nhỏ cho đến lớn, nên cái gì không đúng ý mình sẽ nói ngay tại lúc đó luôn, nhiều khi ck cũng kêu em nói gì kì vậy hay là như vậy hỗn, nhưng trong lòng ck cũng hiểu được 1-2 phần lý do, nên chỉ nói vậy chứ cũng không ý kiến gì. Cũng ráng tránh xung đột mẹ và vợ xảy ra. May mắn là cũng chỉ dừng lại ở nêu ý kiến chứ không gây hấn gì. Tính mình không nói nhiều nhưng quan sát rất kĩ, sai thì mình nói lần 1, lần tới sai nói tiếp, lần nữa sai thì chắc chắn là cố ý, nhưng mình vẫn nói. Cách nói quan trọng hơn cách làm, nói sao để ngta phục mới là hay, bạn cứ bày tỏ quan điểm của mình, mưa dần thấm lâu, cũng vô tâm 1 chút

Đọc thêm

Còn đỡ hơn mk m ạ. Mk từ lúc mang bầu tới giờ con đã dc 3w15 ngày càng r đó mà thậm chí bà ấy còn chả lo nổi cho mk 1 bữa cơm gọi là nữa kìa. Trước mang bầu cùng lúc với con gái bà ấy nên bà ấy chả chăm nổi cho nữa miếng thịt bò, đến khi sinh cũng nhờ chị gái trong bv,sinh xong rồi cũng 1 tay mẹ đẻ lo . Giờ con mk cũng đc gần ấy thời gian rồi, cũng là cháu nội đấy nhưng bà ấy chả đỡ cho đc gì . Ck mk thì thuộc loại nghe lời mẹ nên mk cũng chả cần thiết làm gì, ở dc thì ở,k ở dc thì giải tán😤

Đọc thêm

Đời người phụ nữ khổ thế đấy bn lên nhưng cố gắng lên đừng suy nghĩ nhiều quá chỉ cần quan tâm ck và con thôi còn những thứ khác thì cố bỏ qua một bên đi đừng để ý quan tâm nhiều quá sẽ buồn lắm ai cần mình Thì mình cần lại tôi sống vì bản thân mình trước đã nhịn đc thì nhịn ko nhịn đc nói ra đừng để bị bắt nạt bạn còn tương lai ở phía trước rất dài đừng vì một số người ko mà mất hết hy vọng vào cuộc sống tương lai tốt đẹp sẽ đến

Đọc thêm

Cố lên mom. Em bé trộm vía kháu khỉnh quá. Đáng yêu quá😍 Hãy vì con mà cố gắng nha. Ở với mẹ ck mà khó quá thù cứ nói thẳng với mẹ ck để xin về ngoại cho sướng. Chả tội gì phải khổ cả, đằng nào cũng bị xỉa xói bị ghét rồi. Có nhẫn nhịn thì càng bị đày đọa. Thà 1 lần mạnh mẽ đứng lên còn hơn. Mình cứng rắn thì họ sẽ chùn bước k dám lấn tới. Mạnh mẽ lên mom! Cố lên!

Đọc thêm

tôi k sống dc vs bên ck tôi nói thăng với ck toii là e sẽ k về nhà bễn đâu ( hiện tại zk ck dag ở vs bên mẹ tôi ) chỉ nói đến đây ck bảo vậy e ở nhà mẹ đi a về bễn chứ đi chạy xe cho ngta k lẽ kiu ngta qua đây rước mình... ck tôi chạy 7 chổ cho ông anh mà nhà mẹ toi vs nhà mẹ a cách cái phà tâm 10km. là phụ nữ hãy để ng đàn ông chăm sóc chứ đừng nên chịu thiệt thòi

Đọc thêm

C thấy câu chuyện của em nó quá là bt em ạ,, có lẻ do em lấy ck sớm em con đang bỡ ngỡ nên em thấy nv khó k vui,,theo em kể mc em vân quan tâm,, còn việc gần sinh đi bộ nv thì bà cũng k quá đáng,,hay việc lên ngoại nv bà cũng k có sai,,hay việc kể với hàng xón nv cũng k phải nói xấu em,, nói tóm lại mẹ ck như vậy vẫn là quá ok em ạ,, chứ để đk như mẹ đẻ thì lg có,,

Đọc thêm

Được cái này thì mất cái kia mom ạ.mẹ ck k tốt nhưg đc ck quan tâm hiểu cho thì cũng an ủi.mình thị mẹ ck tốt nhưng vớ đc lão ck vô tâm.mình sống với ck chứ có sống với bà mẹ ck đâu.giống đời khác máu tanh lòng .lờ đi mà sống cho nó dễ thở.bà ý tốt thì mình tốt lại.mình có lợ lần gì bà ý đâu mà phải nhìn sắc mặt ng ta.bình tâm lại nghĩ ngợi chi cho mệt

Đọc thêm

Mình cũng lấy chồng sớm như mom này mới đầu thấy khó chịu lắm nhưng dần đần phải tự quen thôi mom nhiều lúc áp lực lắm à nhưng phải chấp chận khi đã lấy chồng cố lên mom còn chuyện đi ngoại thì mình thấy cũng bt mà mình xin đi bà cũng nói vậy nhưng cũng cho đi mà còn chuyện hàng xóm thì ai cũng có mắt mom ạ mình thế nào hàng xóm biết mà không phải lo đâu mom

Đọc thêm