Lựa chọn...

Em cùng chồng yêu nhau hơn 1 năm rồi kết hôn, đc gần 1 năm nữa thì có bé. Từ lúc biết có thai em và chồng đã có rạn nứt, em thì vẫn yêu chồng, nhưng k ngờ rằng có ngày chồng nói bớt yêu em rồi, muốn tìm cảm giác như ngày xưa mà k thể, bởi vì em k thay đổi bản tính của mình. Lúc đó em vừa buồn vừa tủi thân. Người ta có thai sẽ vui biết bao nhiêu, nhưng chồng em lại bảo vẫn chưa sẵn sàng làm ba , và lúc đó anh còn có ý định bỏ đi mà k nói. Khoảng thời gian đầu em đi khám thai chỉ 1 mình, chồng k hề quan tâm hỏi han gì cả. Đến vài tuần em nói em tự sinh con, tự nuôi con đc, bảo anh cứ đi đi. Nhưng anh k đi, có lẽ vì 1 phần tình nghĩa và đứa con, 1 phần vì anh sợ người đời chê trách. Sau đó anh cho em thời gian đến qua tết (khi đó là thai vừa đc 3 tháng) . Sau cái tết năm rồi, anh cố gắng đối xử thật tốt với em, đôi khi có lạnh lùng xa cách, em cũng biết mình khó cưỡng cầu hạnh phúc này, nhưng em cũng cố gắng thay đổi bản thân 1 chút, bớt xen vào chuyện của anh, và anh cũng vì con mà đối xử nhẹ nhàng với em, nửa quan tâm nửa thờ ơ. Thời gian mang thai em có nằm viện hơn nửa tháng trời, anh cũng lo lắng vay mượn tiền cho em sinh con đc trọn vẹn mà k nói cho em biết vì sợ em lo nghĩ. Có điều em biết nhưng k hỏi vì chồng đã k muốn nói. Sinh con ra đc 3 tháng, là hiện tại. Con vừa nằm viện về thì chồng nhắn tin nói chuyện với em. Rằng anh đã cố gắng lắm rồi, nhưng em vẫn k thay đổi, anh vẫn k có cảm giác như ngày xưa yêu nhau. Nên anh muốn nói ra để em biết, cho cả 2 nhẹ lòng. Em cũng k quá bất ngờ vì 1 năm qua em đã định trước kết cuộc này, nhưng vẫn cảm thấy đau khổ. Anh nói dù k còn thương em nữa, nhưng anh sẽ cố gắng kiếm tiền lo cho con thật tốt, lại cho em cơ hội thêm 1 năm. Em quyết định k cần sự thương hại đó, tự giải thoát cho anh cũng như cho chính mình. Em nhờ anh giúp 2 mẹ con thêm 1 tháng nữa, qua tháng thứ 4 em sẽ kiếm việc làm và tự nuôi con, k cần anh. Em có phải quá ích kỉ hay k ạ? Con sinh ra trong sự k mong muốn của ba nó, giờ lại k đc 1 gia đình trọn vẹn như bao đứa trẻ khác. Em cũng k có sức khỏe, sợ là sau này con khổ theo em. Nhưng con em, em sẽ k để ai mang nó đi đâu cả, và ba nó cũng k có ý định đem nó đi, em chỉ sợ ông nội....từ lúc bầu tới lúc sinh con ra đc 3 tháng, mọi việc trong ngoài đều do ông bà ngoại lo lắng, chăm sóc. Bên nội k hề có gì cả, ngoài vài lần thăm hỏi. Các mom cho em ý kiến, em làm như vậy đúng hay sai?

11 Các câu trả lời
 profile icon
Viết phản hồi
VIP Member

Rất cần suy nghĩ lại mom à, chuyện của mom, nếu không còn vấn đề khác thì mình thấy vẫn chưa có gì đến nỗi. Hãy cùng nhau ngồi lại và tìm câu trả lời cho vấn đề: "em vẫn không thay đổi". Nếu thực sự vấn đề thay đổi ấy sẽ tốt hơn hay chỉ đơn giản không ảnh hưởng đến người khác thì nên thay đổi để con có mẹ, có cha, có gia đình hạnh phúc...đó là mơ ước của biết bao đứa trẻ. vk ck hãy suy nghĩ thật kỹ, vì tương lai con vì thế hệ sau này, khi lớn lên đi học bạn bè hỏi mẹ đâu ? cha đâu? đứa bé rất khổ tâm...Một lần nửa mình thấy ck bạn vẫn còn thương yêu bạn, nhưng có lẻ vì lý do nào đó, hãy nghĩ thật kỹ nhé mom. Chúc gia đình sớm tìm lại hạnh phúc.

Đọc thêm
4y ago

anh nói thẳng là anh k còn thương em nữa rồi m ạ. Tình cảm nhạt rồi có làm thế nào cũng vẫn khó quay lại như ban đầu.