Chỉ cần ôm ấp và yêu thương con vô điều kiện thôi mà
Tối qua lướt fb, m tình cờ đọc được bài báo viết về câu chuyện cảnh tỉnh cho các bậc làm cha mẹ. Thật sự cảm thấy rất đau lòng và cứ bị ám ảnh mãi. Thương cho bé con xấu số, thương cho bà mẹ bất hạnh. Chuyện là bà mẹ ấy vì muốn luyện ngủ cho con thành công, đã tìm đến trung tâm chuyên đưa ra các giải pháp để luyện cho con tự ngủ. Bỏ ra số tiền khá nhiều (~23 triệu) để tham gia khóa học. Bà mẹ áp dụng làm theo. Sau khi cho con ăn xong, mẹ đặt con nằm SẤP vào cũi và đóng cửa đi ra ngoài. Mẹ ấy có nghe thấy tiếng con khóc, mẹ ấy cũng sốt ruột và thương con. Mẹ gọi live với các giáo viên ở trung tâm ấy để hỏi xem mình làm như vậy đã đúng chưa và cũng có nói thêm là rất sốt ruột vì con đang khóc rất to và được giải thích là điều đó hoàn toàn bình thường trong quá trình luyện ngủ cho con (bởi pp của tt này đưa ra kè cry it out= để mặc con khóc). Con khóc đến cả tiếng đồng hồ rồi sau đó nín bặt. Đây là tiếng khóc cuối cùng của con mà người mẹ ấy còn có thể nghe thấy. Nhưng mẹ ấy vẫn không vào phòng. Mãi cho đến cả 30p-1 tiếng sau, khi đến giờ ăn của con. Mẹ mới lật đật chạy vào phòng để đánh thức con dậy. Thì thấy môi con tím tái, bất động nằm đó. Con đã ngưng thở. Đưa đi viện không thể cứu được nữa. Đứa bé bị đột tử qua đời. Thật sự đọc đến đây, m ứa nước mắt từ lúc nào. Thương xót và cảm khái. Đồng thời cũng cảm thấy bản thân mình thật may mắn. May mắn vì mình đã kịp dừng lại đúng lúc trước khi quá muộn. May mắn vì vẫn được ôm ấp đứa con bé nhỏ trong vòng tay hàng ngày. May mắn vì vẫn được nhìn thấy nụ cười đáng yêu của con, được chứng kiến con trưởng thành mỗi phút giây. Trước đây, khi con bắt đầu sang tháng thứ 2, m cũng luyện cho con theo Easy vì theo rất rất nhiều người trên các hội nhóm và khắp các diễn đàn, luyện con theo easy để khỏe mẹ khỏe con. Quả là chân ái đối với một người lần đầu làm mẹ như mình mà. Thức đêm quả là khó chịu, mệt mỏi, nhiều lúc còn sợ nghe tiếng con khóc cơ. Quả này có easy, mẹ sẽ cho con vào nếp, cho con ngoan cho con tự lập bla bla cả tấn lý do phù hợp. Thế rồi mẹ lấy nhộng, chũn, bật white noise để bắt đầu công cuộc easy cho con. Con bị quấn chặt lại trong cái nhộng với phản kháng yếu ớt xong rồi cũng chịu. Ngày đầu tiên khá mượt, con theo đúng easy 3h. Mẹ hí hoáy cặm cụi ghi lại giờ ngủ và giờ thức của con. Đến giờ ăn của con, mẹ cù chân gãi tay để đánh thức con dậy mặc dù con còn muốn ngủ. Con vẫn theo. Đến ngày thứ 10. Con catnap. Ngủ được 30 p là dậy. Không tự chuyển giấc được. Con khóc. Mẹ áp dụng nút chờ 3-5p. Đứng bên bậu cửa nhìn con nhỏ bé bị quấn chặt trong nhộng, chỉ biết khóc dẫy và đôi mắt non nớt quay sang tìm mẹ. Tim mẹ đau thắt lại. Thương con n vẫn tự nhủ. Không sao. 5p sau con còn khóc thì mình sẽ vào đặt nghiêng người con rồi vỗ để con tự ngủ lại. Nếu không được, m sẽ bế con lên sau. Đứng ngồi không yên, mẹ đi đi lại lại ngoài phòng khách cứ mấy giây lại ngó vào xem con đã tự ngủ lại chưa. Sau khi khóc 5p thì đúng là con tự ngủ lại được. Sang giấc chiều, con tiếp tục catnap và đêm hôm đó, con ì ạch mãi không ngủ được, cứ rúc vào lòng mẹ mới chịu ngủ yên. Sang đến ngày thứ 2 con vẫn catnap như vậy. Con khóc dài hơn và tiếng khóc nghe ỉ ôi thương lắm. Mẹ chẳng nghĩ gì nữa. Mở cửa lao vào và tháo nhộng, ôm con vào lòng xin lỗi rối rít... Đêm hôm đó mẹ mất ngủ. Mẹ bứt rứt và áy náy khi âm thanh tiếng khóc của con cứ hiện diện. Càng ngắm con ngủ say trong lòng, nước mắt mẹ càng chảy. Chỉ mới 2 ngày thôi, luyện cho con ngủ mà sao dài dằng dặc như 2 tháng. Mẹ stress. Mẹ nghĩ. Thôi vậy. Không luyện nữa. Cứ để con phát triển tự nhiên rồi nương theo con. Con cũng chỉ có mấy tháng là cần mẹ ôm ấp thôi mà, chẳng mấy chốc nó sẽ lớn khôn, sẽ xa rời vòng tay mẹ cha, cũng như mình vậy. Yêu thương mãi mãi là không đủ. Và m đã bỏ luyện ngủ cho con chỉ vì k kiên trì và k đủ nhẫn tâm. Ngoài kia vẫn còn rất nhiều người mẹ thành công, họ làm tốt hơn mẹ. Họ luyện con ngủ tốt ăn tốt và thành một em bé easy hoàn hảo lắm. Nhưng mẹ không vượt qua được tiếng khóc của con. Mẹ không đủ lý trí để chiến đấu tiếp theo phương pháp này. Mặc dù có những lúc con khóc, mẹ cũng không hiểu được nguyên nhân và ý nghĩ tại mẹ k luyện cho con theo easy nên mãi mà k hiểu được con lại hiện thoáng qua trong tiềm thức. N rất nhanh sau đó, mẹ lại vui vẻ với quyết định của mình. Dành cho con hết tất cả tình yêu thương của mẹ. Giờ đây, con ăn ngủ bình thường và rất ngoan. Kể từ sau cái đêm mất ngủ vì suy nghĩ đó. Mẹ chưa bao giờ phải thức đêm bế con ngủ. Cảm ơn con yêu rất nhiều. P/s: ai cũng có lần đầu. Lần đầu làm mẹ thật sự bỡ ngỡ và phải học nhiều lắm. Học để hoàn thiện bản thân trước con, học để có kiến thức đúng đắn nuôi dạy con. Các phương pháp dạy con, pp nào cũng có ưu nhược điểm cả, n đúng với người này, lại k hợp với người kia. Quan trọng là pp nào phù hợp cho cả mẹ cả con và cả hai đều thấy vui vẻ. Đừng nghe ai mách cả, hãy nương theo con và nghe theo trái tim của mình. Quan trọng là tuổi thơ của con tràn đầy tình yêu thương ấm áp của mẹ. Khi con cần, có vòng tay mẹ ôm ấp chở che. Khi con khóc có mẹ vỗ về âu yếm. Lỗ hổng và khiếm khuyết của ký ức sẽ chẳng bao giờ bù đắp nổi. Đừng bỏ bê con cái. Hãy yêu thương con vô điều kiện. Chỉ cần nhìn con và ôm con vào lòng thôi, các mẹ ạ. #Chúng_ta_là_ân_nhân_của_cuộc_đời_con!
Em bé thiên thần