Góc tâm sự. Rút kinh nghiệm để dạy con 😊😊

MỖI KHI BẠN ĐÁNH MẮNG TRẺ… TRẺ VẪN SẼ YÊU THƯƠNG BẠN, NHƯNG TRẺ SẼ BỚT YÊU THƯƠNG BẢN THÂN MÌNH HƠN MỘT CHÚT!? Chị nói thằng nhỏ “Tắt ti vi đi, xem ti vi nhiều hư mắt!” Thằng bé: Không trả lời lại mẹ, vẫn ngồi im coi, thay vì nó coi 1 cách hớn hở và đang múa máy theo anh siêu nhân trong ti vi, thì nó ngồi xuống, im lặng nhưng vẫn dõi theo anh siêu nhân! Trong lòng nó nghĩ, “mình ngồi im thì mẹ sẽ không bắt mình tắt ti vi”… Chị xuống nhà nấu đồ ăn cho con… Vẫn nói vọng lên nhà “Mẹ nói con tắt ti vi, con nghe không?” Thằng bé… đáp nhẹ “Dạ”… Nhưng mà trên ti vi đang chiếu đúng lúc anh siêu nhân đang làm hiệp sỹ đi đuổi đánh tên cướp … Nó vẫn đang muốn biết “Liệu anh siêu nhân có lấy lại được cái túi đồ mà tên cướp vừa cướp của 2 mẹ con cô bé hay không” nên miệng nó đáp “vâng” nhưng tay cầm cái remod mà mắt vẫn cứ đăm chiêu với cái màn hình và câu chuyện đang hấp dẫn trên tivi… Và thế là sau vài giây … thì nó chỉ còn tập trung vào anh siu nhân mà quên mất mẹ nó vừa kiu nó “tắt ti vi”. Chị nấu xong đồ ăn cho nó, bưng lên nhà … thấy tiếng tivi vẫn còn chiu chiu bùm bùm… và thằng nhỏ vẫn ngồi đó… mắt dán vào cái ti vi… Chị nóng máu quát lớn “Sao con lì quá dạ”?, “Mẹ nói con không nghe sao?”… “Muốn ăn đòn nữa phải không”… Nó nghe tới “ăn đòn” thì nó miễn cưỡng tắt cái ti vi, nhưng trong lòng thì rất không vui, vì lúc này nó đang muốn xem anh siêu nhân hơn là phải ăn tô cháo mẹ vừa nấu. Và tất nhiên, nó là em bé, hễ buồn là khóc, hễ vui là cười, ấm ức thì nó phụng phịu, trong lúc nó đang không thích mẹ, vì nó muốn xem tivi mà mẹ cấm nó… thì dĩ nhiên mẹ nó đút cháo nó không muốn ăn… Chị tức giận quát lớn “ăn nhanh cho mẹ làm việc khác, mẹ không có thời gian ngồi đây với con đâu…”… Nó giận dỗi, ấm ức trong lòng… nó lăn ra gào khóc… Chị thấy thế tức quá… “Sao con lì quá dza”?, Sao con hư quá dza? Con nhà người ta bằng tuổi con là đã tự xúc cơm ăn rồi, con nhìn con xem, mẹ phải bón, phải đút thế này… 1 lúc trôi qua… thằng bé nước mắt lưng trong… dấu không đặng sự uất ức, nó òa khóc to… Chị không kiềm được sự tức giận, lôi nó ra quất cho mấy phát vào mông, nó khóc lớn nhưng vẫn ôm lấy mẹ “Con xin lỗi mẹ”… Rồi chị quát to, ra mệnh lệnh “im ngay”, “há mồm”, “nhai”, “Nuốt”… cứ thế 10p sau, nó ăn hết tô cháo… Cơn giận của chị cũng nguôi… nó cũng không còn nhớ câu chuyện anh siu nhân trên ti vi nữa… Sau đó tíu tít theo đuôi mẹ và ríu rít nói chuyện như 30p trước chưa từng có chuyện gì xảy ra! Bạn thấy không? Dù bạn vừa dập tắt đam mê “xem anh siu nhân” của bé! Dù bạn vừa mắng bé là 1 đứa trẻ hư, lì, không nghe lời! Dù bạn vừa hạ thấp giá trị của con bạn bằng việc so sánh bé với “con nhà người ta”...! Dù bạn vừa thét ra những câu mệnh lệnh, đầy áp đặt con bạn… và Dù bạn vừa đánh con của bạn… Nhưng 30p sau nó vẫn tíu tít bên bạn và nếu lúc này bạn hỏi “Con có yêu mẹ không” nó vẫn nhào đến ôm lấy bạn, thơm má bạn và nói “Con yêu mẹ”… Nhưng bạn có biết… Sau mỗi lần như thế… con bạn học được gì và ghi nhớ điều gì vào não bộ không? Và bạn có biết… nếu trẻ ghi điều gì vào não bộ thì nó sẽ đc lưu giữ ở đó và là hạt giống tiềm tàng nảy mần bất cứ lúc nào trong suốt cuộc đời của con! Và lúc con nhỏ thì bạn áp đặt, so sánh, ngăn cấm, mắng và đánh con mỗi khi con làm những điều mà bạn cho rằng “Nó không tốt cho con”… Bạn làm bé trở nên hoang mang nghi ngờ và dần dần con tự ám thị rằng “mình làm gì cũng sai”… “mình không làm được gì cả”, “mình thật kém cỏi”… và rồi… bé sẽ bớt yêu thương bản thân mình hơn sau mỗi lần bé tự nghĩ về chính mình… Và khi con đi học, con trở nên nhút nhát, sợ sai, sợ bị phạt, sợ làm không đúng ý người lớn sẽ bị mắng, bị đánh đòn… nên con nhút nhát không dám nói ra điều con nghĩ, không dám sáng tạo ra bất cứ điều gì… Rồi khi đi làm… con cũng đầy nhút nhát, nghi ngờ chính năng lực của mình và không dám làm gì cả… chỉ dám làm những công việc bình thường như bao người khác… Rồi bạn lại đi so sánh “Con nhà người ta cũng học xong ĐH, nó mở công ty… còn mày, mẹ cũng nuôi mày học xong đại học, mãi chả làm được việc gì ra hồn…” Và rồi bạn sinh ra con mình… nhưng trong lòng bạn lại mãi mãi có hình ảnh 1 đứa khác mang tên “con nhà người ta”! Bạn chỉ buột miệng nói ra, hoặc thấy những nói đó bình thường… nhưng con thì sẽ ghim hạt giống đó trong não bộ và nảy mầm lúc nào không hay! Hạt giống nào được gieo cũng sẽ nảy mầm và phát triển! Bạn gieo yêu thương, khen thưởng bé sẽ đầy tự tin và khám phá! Bạn gieo sự trách mắng, quở phạt... bé sẽ dần đánh mất đi sự tự tin và trở nên nhút nhát, tự ti ... luôn thấy mình kém cỏi và không xứng đáng với bất cứ thứ gì?! Bạn muốn gieo gì cho con hôm nay? 💚Gieo hạt giống yêu thương Gặt một đời hạnh phúc ♥️ #tập_đầu_làm_mẹ

Góc tâm sự. Rút kinh nghiệm để dạy con  😊😊
14 Các câu trả lời
 profile icon
Viết phản hồi

chuẩn k cần chỉnh lun nhằm khi lúc mik giận k kiềm chế đc nhưng bé vẫn ôm mik cái mặt tội nghiệp k bk s k kiềm chế đc dặn lòg fai kiềm chế ...... nhưg cx k đc 😓

VIP Member

Rất hay và ý nghĩa nè mom, nhìu khi bực lắm nhưng cũng không dám la mắng con nhìu chỉ nịnh nó để nó đổi ý sợ sau này làm ảnh hưởng tâm lý con

3y ago

vâng m, nhiều khi rút kinh nghiệm từ bản thân ak m,

TapFluencer

mh cũng dặn lòng k bao giờ ss con với ai hết, con chỉ là con thôi, cố kìm để k la mắng con, khó đó nhưng phải cố 😊

3y ago

đúng ak m, khó nhưng phải cố

Super Mum

tròi tròi bé mk bị bà ngoại mắng cái ra hôn bà thế là bà k mắng nữa

3y ago

hihi, yêu thế

Super Mum

đọc mà thấy mình cũng giống mẹ bạn kia,hi vọng sẽ kìm chế dk

3y ago

hihi, hầu như ai cũng sẽ 1 vài lần v ak m

TapFluencer

bởi đây là 1 phần tui ko có định sinh thêm đứa thứ 2

3y ago

roài đồng chí 🤣

TapFluencer

hi vọng sẽ kiềm chế đc việc la mắng con

3y ago

vâng m, sợ thực hiện hơi khó

Super Mum

hay quá mom, và ý nghĩa nữa

VIP Member

Hay quá đi mom ạ Tym cho mom

đọc mà rớt nước mắt..😢

3y ago

em cũng buồn lắm luôn..😢